檀香橄欖(閩清式福州話)

Tàng-hiong gā-lāng

Gā-lāng sê Mìng-chiang sioh iông ô-miàng gì guōi-cī. Gì-dṳng Tàng-hiong gā-lāng dék hō̤ siah. Tì-kī Tàng-hiong gā-lāng, gó ô sioh dâung gó-sê̤ṳ lá̤

Gô-dā̤, gâing liē ô sioh ciáh sáng Diè miàng Hiong gì lâu-nè̤ng, sèu-sèu kó̤ Nàng-iòng có̤ seng-é. Hiā sì-hâiu, Nàng-iòng ī-ging ô hēng sâ̤ Mìng-chiang huà-gièu, i muōi sioh bāi chók-iòng du ô hī sâ̤ nè̤ng táuk i gié uâ dái pie ké̤ṳ hāi-nguôi ching-chék bèng-iū. Gó-chṳ̄ i cing sêu ngiê-sāu huà-gièu huang-ngìng gâe̤ng káng-dâe̤ng.

Ô sioh bāi Diè Hiong báh iù Nàng-iòng kī-sing diōng lì, hī sâ̤ huà-gièu cing mâ̤ siā lik, sáe̤ng i siông sùng gì sì-hâiu ké̤ṳk i gōng: ‘Nguāi gáuk nè̤ng liê hiong cing kū-dòng gŏ̤ lāu, cing siōng siòng sioh siòng ga-hiong gì hung-ê, â-huòi nū lâ lì, ô nèng-ài dái nék-giāng siah gì nó̤h lì mŏ̤?’ I go̤-òng-lêu gì dák-êng gŏ̤.

Sioh diô dōng, Diè Hiong báh siōng kī cê-ga éng-sìng hāi-nguôi hiong-ching gì uâ, sing-lă̤ hēng ôi-nàng. I tih-tàu siōng Nàng-iòng hiong-ching gōng-ciēu iâ ô duâi gūi chieng, dioh dái sié-nó̤h mâ̤ ngà bó ô gáu buong hī sâ̤ nè̤ng siah. Ging-guó lâ-sang gá nguok-nik hāi-siông lò̤-luk diōng gáu Mìng-chiang ciáng-ciáng-hō̤ sê diáh gā-lāng gié-ciék, káng-giéng muāng chéu muāng huòng gì gā-lāng, cêu siōng chók hō̤ bâing-huák, i chṳ̄-káik cêu kó̤ mā̤ gūi dáng nâung-lak gì gā-lāng, gó có̤ gūi ka duâi chà-tē̤ng, kek gā-lāng nioh puo tē̤ng-tē̤ng lĭ ī-hâiu, ciong gā-lāng dó̤ diē gŏ̤, cong mek-mek gĭ, miēng-kĭ ké̤ṳk hāi-cūi céng gŏ̤.

3 gá nguok-nik ī-hâiu, Diè Hiong báh bô gáu Nàng-iòng, huà-gièu gáuk-nè̤ng báik-diòng cī sieu-sék du bié lì ca-muóng, i sioh beng chieu-hu, sioh beng iù chong liē buang chók chà-tē̤ng, ê̤ṳng do̤ giêu kui tē̤ng-gái (tē̤ng-káing), cī-sì-â hiong-ké â̤ puk-luk chók lì, tē̤ng liē gā-lāng sĭ-sioh lak bô lioh bô êng, eng chói sioh cioh bô dieng bô chói, sioh chói du hiong gŏ̤, hiong iā òng.

Cêu ciōng-kuāng, sioh nè̤ng sioh lak siah cêng ô-e, dâi-ga-nè̤ng du muóng ciā gā-lāng hô sié-nó̤h miàng-cê, i chéu-chéu gĭ gōng: ‘I nè̤ng du gó̤ “nâung-lak gā-lāng” (bek nè̤ng du hāu ciā gā-lāng có̤ ‘nâung-lak gā-lāng’), ciā miàng-cê mâ̤ hak i sing-gá, nṳ̄-gáuk-nè̤ng dó̤i-chiū i kī sioh ciáh hō̤ miàng-cê bă!’ Ciā sì-hâiu, ô sioh ciáh huà-gièu gōng: ’Ne̤ng káng i lak nâung, bī cē̤-nē̤ gĭ tàng-hiong-chà gó hiong liê’. Iù-sê dâi-ga-nè̤ng du gó i ‘Tàng-hiong gā-lāng’.
tension
闽清han福州有什么不同?
雖然多數詞彙跟福州很近, 讀起來都能理解, 但是依然有幾個閩清色彩的辭彙值得我們注目, 比如表示次數的'擺', 形容時間性的'久長', 以及(gâing-)liē, êng, tih-tàu, sĭ-sioh 這些不見於馮本的辭彙
tension
摆pai,闽南式的,泉州府城将此词浊化成bai了,听着真不适应....
不能說是閩南式的, 既然閩清有, 那就是大家共有的閩語詞. 只是福州已經基本用'齣', '輪', '回', '流'來代替了
最愛還是閩東語(Eastern Ming Language)..., 欲罷不能.

 平上去入
上1234
下5678
罗源以前也听过“摆”这个量词(常见于农村中、老年人使用,于其相类似的还有“办”),现在基本被“回”取代了。所以,该词不是闽清特有的。